Giới thiệu truyện
Khi ngày tận thế ập đến, loài người buộc phải rời bỏ quê hương và bắt đầu hành trình chinh phục các vì sao.
Đến năm 8023 theo lịch Tinh hệ, nhân loại đã hoàn toàn thích nghi với cuộc sống liên tinh cầu, còn Trái Đất – hành tinh xanh cổ xưa – đã chìm vào quên lãng.
Tại rìa của một lỗ đen mờ mịt và sâu thẳm, một mảnh vụn còn sót lại của Trái Đất, sau hàng thiên niên kỷ trôi dạt, cuối cùng đáp xuống Tử Vong Tinh – hành tinh khét tiếng nhất vũ trụ, nơi giam cầm vô số trọng phạm với tội ác kinh thiên.
Ba ngày sau, một bé gái nhỏ nhắn, da trắng như tuyết bất ngờ chào đời giữa mảnh đất khắc nghiệt và biến dị ấy.
Ngay từ lúc mới sinh, trong tâm trí Lam Lam đã tồn tại những hình ảnh mơ hồ về nền văn minh Trái Đất. Cô bé không hiểu rõ chúng là gì, còn những “bố mẹ” sống cùng trên Tử Vong Tinh thì chỉ dỗ dành: “Chuyện đó không quan trọng, con chỉ cần ngoan ngoãn uống sữa, bình an lớn lên là được.”
Thế nhưng, khi lên bốn tuổi, Lam Lam không phát triển thêm chút nào về chiều cao. Các “bố mẹ” hốt hoảng, cho rằng môi trường khắc nghiệt trên hành tinh này khiến trẻ nhỏ khó lòng phát triển bình thường. Họ cuống cuồng tìm đủ mọi cách, lục tung các mối quan hệ để đưa Lam Lam rời khỏi nơi đây.
Khi rời khỏi Tử Vong Tinh, Lam Lam không thấy người đến đón. Trong lúc ngơ ngác bối rối, cô bé vô tình bước nhầm vào sân huấn luyện đặc biệt – nơi tổ chức chương trình truyền hình trực tiếp dành cho thế hệ thiên tài kế cận trong toàn cõi tinh tế.
Con trai cả của Nguyên Soái đang hấp hối, Lam Lam nhờ Cây Lớn ban sương tinh khiết để cứu mạng cậu.
Con gái của Trưởng Công chúa bị đàn sư tử tấn công, Lam Lam dang tay ôm lấy đuôi con đầu đàn, dịu giọng yêu cầu nó không được bắt nạt.
Thái tử bị quái thú vây hãm, Lam Lam dũng cảm đuổi lũ thú nhỏ rồi cõng Thái tử về căn lều gỗ nhỏ bé của mình.
Tới ngày thứ năm mươi của chương trình "Sân Huấn Luyện Sinh Tử", từ hơn ba trăm thí sinh chỉ còn lại bốn mươi người trụ lại, ai nấy đều thương tích đầy mình, tinh thần suy kiệt.
Ngay lúc đó, khi toàn bộ khán giả tinh hệ đang cho rằng chương trình lần này sẽ chẳng ai sống sót đến cuối cùng…
Một cô bé bé xíu như hạt mè, đeo chiếc túi vải con con, ngây ngô bước vào khung hình livestream!
Cô bé trèo lên Cây Ăn Thịt để hứng sương, cây chẳng những không tấn công mà còn nhẹ nhàng rung lá để đưa nước về phía cô.
Cô ôm đuôi Sư Tử Hủ Tâm, con thú chẳng hề tức giận mà còn ngoan ngoãn nằm sấp, phơi bụng cho cô bé vuốt ve.
Thậm chí, Lam Lam còn “đẩy nhẹ” những con Báo Tham Huyết khát máu – loài dã thú nổi tiếng tàn độc – vậy mà chúng lại răm rắp tuân theo, chen chúc tránh đường, chỉ sợ vô tình đụng trúng cô.
Phòng livestream: “?”
Các thiên tài sống sót: “???”
Rốt cuộc bé con này là ai vậy?
Lam Lam (rụt rè, giọng nhỏ nhẹ): “Em… em tên là Lam Lam, năm nay bốn tuổi… là bé con Trái Đất mới dứt sữa ạ…”
-
Chú thích: Việc “chỉ còn lại bốn mươi thí sinh” không đồng nghĩa hơn hai trăm người đã chết, họ có thể tự rút lui. Các chi tiết liên quan đến logic chương trình, thân phận thí sinh, và động cơ tham gia của tầng lớp quyền lực đều sẽ được giải thích chi tiết trong truyện. Xin đừng dựa vào phần tóm tắt để phán xét toàn cục. Mời bạn đọc truyện với tinh thần vui vẻ và đón nhận bất ngờ nhé!
-
Đánh giá nhanh:
Lam Lam – đứa trẻ mang trong mình tàn tích văn minh Trái Đất – sinh ra giữa hành tinh tàn khốc nhất, sau được đưa ra ngoài và vô tình rơi vào nơi huấn luyện tử địa. Ở đó, cô bé bốn tuổi đã cứu sống hậu duệ các gia tộc hùng mạnh, cảm hóa vô số sinh vật hung tàn, trở thành "cục cưng" của cả vũ trụ, là hạt giống tái sinh cho nền văn minh cổ.
Giọng văn nhẹ nhàng, trôi chảy, xen lẫn kỳ ảo và cảm xúc chữa lành. Lam Lam mang trong mình khí chất "Mẹ Trái Đất" – dịu dàng, bao dung và chữa lành tất cả.
Bình luận