Giới thiệu truyện
Tang Lạc là một sinh viên đại học bình thường – bỗng dưng bị cuốn vào dòng thời gian và tỉnh dậy ở thập niên 90, trong thân phận mới: một nữ cảnh sát hình sự trực thuộc Cục Công An huyện.
Ngay trong ngày đầu tiên nhậm chức, cô đã đụng phải một vụ việc nghiêm trọng: một đôi nam nữ tranh cãi kịch liệt giữa phố đêm, người nữ trong lúc kích động đã vô tình đoạt mạng bạn trai, rồi sau đó quay về nhà tự kết liễu đời mình.
Nhìn sơ qua, đây có vẻ là một vụ án bi kịch điển hình – gây án trong lúc nóng giận, sau đó ân hận và tự sát.
Tuy nhiên, khi đêm xuống, lúc Tang Lạc trở về phòng, cuốn từ điển cũ kỹ đặt trên bàn bỗng dưng tự lật trang, rồi dừng lại ở một mặt giấy, nơi một chữ hiện lên rõ ràng như phát sáng – “Oan”.
Cô sững sờ. Lẽ nào đây không phải là vụ án đơn thuần như vẻ bề ngoài? Cảm nhận được điều bất thường từ cuốn từ điển, Tang Lạc bắt đầu hoài nghi rằng việc mình xuyên đến thời đại này có lẽ không chỉ là ngẫu nhiên – mà còn mang theo một thiên chức đặc biệt.
Ngay lập tức, cô bắt tay điều tra lại toàn bộ sự việc, lần theo từng chi tiết phi lý bị bỏ sót, cuối cùng lần ra hung thủ thực sự – kẻ đã đứng sau giật dây tất cả – và đưa hắn ra trước công lý.
Thời gian trôi qua, Tang Lạc dần nhận ra, cuốn từ điển không chỉ là một vật vô tri. Nó có thể giao tiếp với người đã khuất, truyền tải tiếng nói của những linh hồn oan khuất chưa được giải thoát.
Nhờ vào sự trợ giúp kỳ lạ ấy, cô lần lượt phá giải hàng loạt vụ trọng án ly kỳ: vụ đầu độc bằng nọc rắn, vụ án siết cổ bằng dây thừng, thậm chí là chuỗi án mạng bí ẩn liên hoàn…
Tài năng và trực giác hơn người giúp Tang Lạc nhanh chóng giành được sự tín nhiệm của đồng nghiệp, lãnh đạo, đồng thời chiếm trọn lòng tin của người dân. Tên tuổi cô lan rộng khắp thành phố, xuất hiện trên trang nhất các mặt báo, trở thành biểu tượng công lý thời đại mới.
Một ngày nọ, khi đối diện trước ống kính truyền thông và hàng loạt câu hỏi phỏng vấn, Tang Lạc nở nụ cười sảng khoái, chỉ để lại một câu khiến hàng triệu người rung động:
“Trời cao có mắt, lưới pháp luật tuy thưa mà chẳng lọt ai.”
Bình luận