Giới thiệu truyện
Thẩm Tuyển là đứa con riêng của nhà họ Thẩm, hắn vốn là kẻ mưu mô, tham vọng bừng bừng nhưng lại cực kỳ giỏi che giấu và nhẫn nại. Để chen chân vào giới quan lại, hắn buộc phải nuốt nhục, chịu đựng sự dè bỉu và sỉ vả từ người em trai cùng cha khác mẹ – người được chính thức thừa kế tước vị.
Thế nhưng sau khoảng thời gian dài sống trong sự nhún nhường, hắn dần phát hiện ra rằng, những hành vi tưởng chừng như nhục mạ kia lại ẩn chứa điều gì đó mờ ám hơn nhiều.
Té rượu lên người hắn ư? Trong rượu thực ra có độc.
Ngựa của hắn bị bắn chết? Con tuấn mã ấy vốn đã có dấu hiệu bất ổn.
Biểu hiện bên ngoài là sự coi thường, nhưng phía sau lại ngấm ngầm trao cho hắn từng cơ hội sống còn.
Đến lúc này, Thẩm Tuyển mới chợt nhận ra – người đệ đệ ấy dường như không hề khó ưa như hắn từng nghĩ, thậm chí… còn có gì đó rất khác lạ.
-
Thẩm Phượng Chương xuyên vào thân phận một nhân vật phản diện độc ác – vốn được xây dựng là nam phụ mưu mô, nhưng thực chất nàng lại là nữ cải nam trang.
Vừa mở mắt ra, nàng đã chứng kiến nam chính – kẻ tương lai sẽ quyền khuynh triều dã – đang bị mình dẫn người bao vây, đánh cho tơi bời trong một con hẻm tối.
Nhìn gương mặt điển trai nhưng tơi tả kia, nàng dứt khoát đá thêm một cú nữa cho hả dạ.
Kể từ đó, Thẩm Phượng Chương vừa giày vò nam chính không chút nương tay, vừa âm thầm giúp đỡ hắn theo chỉ dẫn của hệ thống, chỉ đợi đến thời điểm hắn đăng cơ thì có thể toàn mạng rút lui.
Ai dè, nam chính lại ra tay trước một bước!
Trước vòng vây của cấm quân, để tránh bị chém đầu, Thẩm Phượng Chương dứt khoát định tự kết thúc mạng mình. Nhưng ngay khoảnh khắc đó, nam chính đã nhanh tay đoạt lấy con dao, điềm nhiên nhìn nàng, chậm rãi thốt ra từng lời:
“Ta biết, tất cả những gì ngươi làm… chẳng qua là vì thầm yêu ta.”
Thẩm Phượng Chương: ???
-
[Tiểu kịch trường]
Thiên hạ ai ai cũng hay: Khi bệ hạ còn là một con rồng mắc cạn, Thủy Hưng Quận Công – Thẩm Phượng Chương từng dốc lòng sỉ nhục người không sót một điều. Nay hoàng đế đã lên ngôi, muốn được tha thứ, Thẩm Phượng Chương chỉ còn con đường chết!
Các quan trong triều ùn ùn dâng tấu xin trị tội, từng lớp quan lại đều thi nhau đẩy nàng vào bước đường cùng.
Vậy nhưng, từng tập sớ buộc tội được dâng lên hết ngày này sang tháng khác, bệ hạ lại chưa từng hé môi phán xét một lời.
Cho đến một ngày nọ, khi Thẩm Phượng Chương đệ trình tấu chương thỉnh cầu lập hoàng hậu, bệ hạ bỗng ném cả tấu chương xuống đất, ánh mắt băng giá, rít từng chữ qua kẽ răng:
“Ngươi lại từ chối gả cho trẫm! Thẩm Phượng Chương, vậy ngươi bảo trẫm phải lập ai đây?”
-
Gỡ mìn:
1. Nữ chính cải trang thành nam, tình địch biến thành người tình.
2. Cả hai nhân vật chính đều không phải dạng “trong sáng ngây thơ”, ai cũng thâm sâu, không ai là "bạch liên hoa" vô hại. Không hề có quan hệ huyết thống.
3. Nam chính là một kẻ có dã tâm sâu như vực, bề ngoài tươi cười nhưng trong lòng tính toán, đúng chuẩn "hắc liên hoa" lạnh lùng hiểm độc. Nữ chính thì ngược lại với lẽ thường, tư duy kỳ quặc, hành xử không ai đoán trước nổi.
Bình luận
Bộ này nữ 9 giỏii ghê, thông minh lí trí kiên định. Thích lúc nu9 ở cổ đại, ấn tượng dáng vẻ thiếu niên huyền y lạnh lùng cường đại ngồi trên ngựa.