Đạo Hữu, Cho Ta Mượn Linh Căn Sao Chép Nhé

Giới thiệu truyện

Sau khi bỏ mạng trong tận thế, Tô Cửu tỉnh dậy và phát hiện bản thân đã nhập vào thân xác của một nữ phụ số khổ trong một cuốn tu chân tiểu thuyết.

Thân thể của nàng chi chít những vết thương lở loét do phải rút máu linh lực để nuôi sống bảy “bạn trai cũ” từng là Tiên Tôn. Trong khi đám trẻ nhỏ trong nhà đói đến mức gặm cả vỏ cây, thì đám đàn ông vô ơn kia lại dùng tiền bán máu của nàng để bức phá cảnh giới. Trước khi thăng thiên, bọn họ còn không quên vét sạch của cải của nàng.

Ngay khi vừa mở mắt, Tô Cửu đã muốn mắng chửi tơi bời. Cho đến khi nàng phát hiện: hệ thống tồn kho và máy quét từ mạt thế cũng được mang theo xuyên tới thế giới này.

[Kích hoạt hệ thống nhân bản 9 lần!]
Từ đó về sau, đan dược trong nhà tăng gấp chín, pháp bảo cũng nhân chín lần!

Khi một sư huynh khoe khoang của gã người yêu cũ lấy ra một viên linh đan quý hiếm và nhạo báng nàng nghèo kiết xác, Tô Cửu quay lưng chép ra chín viên, phân phát cho cả phòng, đến cả chó hoang ngoài phố cũng được một viên.

Sư huynh khoe khoang: “???”

Khi người yêu cũ biết tin nàng trở nên giàu có, lập tức tìm tới để cướp lấy linh dược.
Tô Cửu khẽ nhấc tay, nhân bản ra chín con rối hình dáng y chang mấy tên người yêu cũ cũ, nhưng mạnh hơn hắn gấp bội. Nhìn hắn bị chín người yêu cũ cũ đánh cho bò ra cầu xin, nàng chỉ nhàn nhạt mỉm cười.

Người yêu cũ: “???”
Người yêu cũ cũ: “???”

Từ đó trở đi, toàn bộ giới tu chân rúng động:
#Nữ tu nào đó triệu hồi chín phân thân Ma Tôn, đập tan một tông môn chỉ trong nửa ngày#
#Một vị Tiên Tôn bị bao vây bởi chín bản sao của chính mình – rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?#

-

Thẩm Uyên, thứ hàng bị vứt bỏ tồi tệ nhất ở Yêu Nô Phường.

Mười hai tuổi đã bị gọi là quái vật nửa người nửa yêu, bị moi yêu đan, khóa xuyên tim và trở thành công cụ tiêu khiển của người khác. Hắn sở hữu dung mạo yêu dị, bản tính bất kham, chịu đủ loại hành hạ từ chủ nhân đời trước – cuối cùng bị vất bỏ như rác rưởi.

Cho đến một ngày, Tô Cửu mua hắn về với giá rẻ như cho.

Hắn giả câm giả điếc, nằm chờ chết.
Nhưng hắn không ngờ, thay vì roi da trừng phạt, lại là linh đan, linh dược, và những món ăn thượng hạng vốn chỉ giới tu sĩ quý tộc mới được dùng.

“Ngươi không ăn thì ta đem vứt, nhà ta chật lắm rồi, chứa không xuể.”

Hắn không tin. Trên đời sao có người tử tế với hắn?
Mãi về sau, hắn mới hiểu – nàng không nói ngoa.

Tô Cửu sở hữu khả năng đặc biệt: sao chép tất cả mọi thứ.
Trong nhà nàng đầy ắp pháp khí, linh dược, và những con rối Tiên Tôn mà nàng tự tay tạo ra.
Nàng điều khiển bọn họ làm việc không ngừng nghỉ, gặp nguy hiểm thì cả đám xông lên chắn trước.

Còn Thẩm Uyên – kẻ vô dụng từ khi sinh ra – chỉ có thể lặng lẽ đứng một góc, nhìn nàng từ xa.

Cho đến một ngày, một vị Tiên Tôn rạng rỡ tới tìm nàng. Nàng khẽ chạm tay, lập tức sao chép thành một bản thể khác.

Lúc ấy, đôi mắt đỏ rực của Thẩm Uyên đẫm máu.
Hắn thi triển bí thuật thượng cổ – thứ mà mẫu thân từng căn dặn “dù sống dở chết dở cũng không được dùng” – tự chặt đuôi giao, đánh đổi lấy tu vi Cổ Thần.

Dưới ánh trăng bạc, hắn không còn là kẻ tàn tạ ngày xưa.
Hắn biến hóa thành Yêu Thần thượng cổ – kẻ được khắp nơi kính ngưỡng. Chân trần bước trên mặt đất nhuốm máu, đến trước mặt nàng, nâng nhẹ khuôn mặt nàng lên:

“A Cửu, hiện tại, bản tọa đã đủ tư cách để nàng dùng chưa?”

-

Nữ chính “bụng dạ hẹp hòi” chuyên trả thù đến tận răng vs chàng “sói con bị vứt bỏ” hóa thân thành Thần vì nàng
Câu chuyện ấm áp về một ‘thú cưng’ lặng lẽ yêu chủ nhân suốt hai trăm năm

Bình luận

    Chưa có bình luận nào