Đại Sư Huyền Học Trở Về Tế Thiên Gia Đình Cực Phẩm

Giới thiệu truyện

Mười bảy năm về trước, chỉ vì một câu nói đã đụng chạm đến người nhà của giáng đầu sư, Yến Thần Thất (Lục Tâm Niệm) bị chính cha mẹ ruột nhẫn tâm móc mắt, bịt chặt mũi và miệng, rồi ném ra bãi tha ma để chôn sống như một thứ rác rưởi không người đoái hoài.

Mười bảy năm sau, cô tái xuất giang hồ, trở thành chưởng môn tối cao của Mao Sơn phái – chính tông đệ nhất trong giới huyền thuật.

Cần sức mạnh? Có sư phụ cô đứng sau làm hậu thuẫn. Muốn tiền tài? Sư thúc cô vung tay là vàng chảy như nước. Ngước lên ba thước đã có đại sư huynh làm soái chủ huyết mạch, đào xuống tám tầng địa ngục vẫn thấy nhị sư huynh làm vương tướng canh giữ.

Nếu nhà họ Lục đã định tội cô là kẻ mang điềm xui, vậy thì cô sẽ tự tay trao cho từng người trong dòng tộc ấy một cỗ quan tài, như món quà tạ lỗi gửi kèm mảnh hồn oan khuất.

Tát bay bộ mặt giả tạo của ả “trà xanh”, đấm cho tên đàn ông bỉ ổi gãy răng, ai dám nói cô “canh ba sẽ chết” thì kẻ đó nhất định không sống sót đến canh năm.

Trong giới thượng lưu, cả đám người chen chúc quỳ rạp dưới giường bệnh của Tần Tư Trạm – người đang trong trạng thái sống thực vật, vừa khóc vừa run rẩy cầu xin:
“Tứ gia, ngài tỉnh dậy đi! Vợ ngài đang khắp nơi loan tin người ta sắp về với tổ tiên rồi đấy ạ!”

Cho đến một ngày, Tần Tư Trạm thật sự mở mắt. Anh nhàn nhã nói, giọng điềm nhiên như bàn chuyện trà chiều:
“Vợ tôi đã bảo các người sắp chết, vậy thì đúng là chẳng nên sống nữa. Khi còn thở được mấy hơi thì tranh thủ dặn dò hậu sự cho con cháu đi là vừa.”

Bình luận

    Chưa có bình luận nào