Giới thiệu truyện
Vào giờ Dần.
Ninh Túc vừa xuyên qua còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị một vị sư tỷ kéo đi nghe bài giảng buổi sáng.
Sư tỷ bảo: “Muội là tam linh căn, linh căn này không nổi bật, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì cả đời cũng chỉ làm đệ tử ngoại môn. Nếu may mắn được một vị chân nhân nào đó coi trọng, có lẽ còn có cơ hội trở thành đệ tử nội môn.”
“Vì vậy, hãy chăm chỉ nghe giảng vào, cố gắng lên!”
Ninh Túc: Ồ?
Nhưng bài giảng buổi sáng ở Tu chân giới lại thâm ảo như thiên thư, khiến cô mơ màng đến mức sắp ngủ gật. Ngay lúc ấy, bàn tay vàng từ trời rơi xuống.
【 Hoan nghênh ký chủ đã trói buộc với hệ thống ăn dưa, mỗi ngày có N quả dưa sẽ giúp cô tỉnh táo, đánh bay mọi cơn buồn ngủ. 】
Ninh Túc: Nếu thật sự như vậy thì ta sẽ chẳng bao giờ thấy buồn ngủ nữa!
【 Dưa lớn hôm nay: Vị chưởng giáo chân nhân đang giảng bài đã nuôi dưỡng nhi tử của kẻ thù suốt 800 năm. Ông luôn nghĩ đó là con ruột của mình, nhưng thực ra đã bị kẻ thù sử dụng thủ thuật che mắt. Trong suốt 800 năm qua, ông đã dốc hết tài nguyên, sự bảo vệ, và tình thương cho kẻ ấy, nhưng chỉ nhận lại sự phản bội. 】
Ninh Túc kinh ngạc: “Trên đời này thật sự có kiểu oán hận như vậy sao?”
Đệ tử xung quanh không biết tại sao lại nghe được đoạn đối thoại giữa Ninh Túc và hệ thống: !!!
Ngay cả chưởng giáo chân nhân cũng vô tình biết được chân tướng: ???
Đang giảng dở, chưởng giáo bỗng vội vã rời đi khiến cả lớp học im như thóc.
Trong không gian yên tĩnh đó, một giọng nói ngây ngô vang lên: “Chân nhân sao tự nhiên lại rời đi? Chẳng lẽ là mắc tiểu?”
Mọi người: Mẹ kiếp! Vãi cả mắc tiểu!
Kể từ ngày đó, Ninh Túc vừa nghe giảng buổi sáng vừa ăn dưa.
【 Dưa lớn: Một ứng cử viên cho chức vị chưởng môn đời tiếp theo lại đang phải lòng đồ đệ của mình. 】
Ninh Túc giật mình: “Tình thầy trò à? Vị này cũng bắt trend đấy! Mà đồ đệ là nam hay nữ?”
【 Dưa lớn nữa đây: Đại sư tỷ của Linh Tiên Tông sắp bị phế bỏ linh căn, số linh lực đó sẽ được chuyển hết vào người vị tiểu sư muội đang được tông môn sủng ái! 】
Ninh Túc hóng hớt: “Nếu đến mức này mà đại sư tỷ không hắc hóa thì đúng là cạn lời!”
【 Bí cảnh ngàn năm vừa xuất thế, bạn yêu à, không đi tìm bảo vật sao? 】
Ninh Túc: “Đi chứ! Không đi thì phí quá!”
Đồng môn vì muốn được ăn dưa nên nơm nớp theo sau: “Đại lão, cho chúng ta đi theo với!”
Các trưởng lão sau khi bị Ninh Túc bạo dưa thì vừa yêu vừa hận: … Tiểu bối này, cũng không phải không có chỗ đáng khen. Có lẽ, nên nhận nàng làm đệ tử quan môn?
Bình luận